nam phong đầu hoài ôm ấp chap 1
Phong tật chu trung phục chẩm thư hoài tam thập lục vận, phụng trình Hồ Nam thân hữu 風疾舟中伏枕書懷三十六韻,奉呈湖南親友 • Bị bệnh phong, ôm gối nằm trong thuyền viết ba mươi sáu vần nói nỗi lòng, kính trình các bạn ở Hồ Nam. Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Nam Phong đầu hoài ôm ấp | Chapter 2020丨đọc miễn phí, rất nhiều truyện tranh đọc online, ngôn tình hấp dẫn thú vị đều có trên Mê đọc truyện Nam Phong đầu hoài ôm ấp - Chap 20(20) Chap trước. Chap sau. Về đầu trang.
Chương 39: Sông Mê Kông vỡ nát. Chương trước Chương tiếp. Vừa xuống tàu, Lạc Chỉ đã thấy mẹ đang đứng đợi. Cô bỏ túi đồ, chạy tới ôm chầm lấy người mẹ đang ăn mặc như một chú gấu lớn. Nụ cười của mẹ biến thành cái nhíu mày giận dỗi, "Lạc Lạc, mẹ
TruyenTranh24: Một trong bộ khúc Chấn Hoa, một mối tình đến khắc cốt ghi tâm,nhưng chẳng ai hay. Chỉ vì một lần gặp gỡ thời ấu thơ, trong mười một năm sau đó của Lạc Chỉ luôn hiện hữu hình bóng của Thịnh Hoài Nam. Một lần nữa Thịnh Hoài Nam lại xuất hiện trong
Vừa qua, đoàn thiện nguyện của Tạp chí Sở hữu trí tuệ và Sáng tạo cùng các doanh nghiệp đã tới trường PTDTBT THCS Tát Ngà để trao tặng 3 phòng bán t Tiếng Việt Tiếng Anh Thứ tư 19/10/2022 03:41
Site De Rencontre Gratuit A Abidjan. Một trong Chấn Hoa tam bộ khúc, yêu đến ghi lòng khắc dạ, lại không ai biết đến. Chỉ vì một lần gặp gỡ thời ấu thơ, trong khoảng thời gian dài mười một năm, Lạc Chỉ luôn loáng thoáng có hình bóng của Thịnh Hoài Nam. Lần nữa xuất hiện, cậu ấy tỏa sáng rực rỡ, từ đó về sau, nhật ký của Lạc Chỉ thành truyện một vai chỉ thuộc về mình cậu ấy. Vì Thịnh Hoài Nam, Lạc Chỉ theo đuổi cả chặng đường, thi vào trường của cậu ấy. Vì vô vàn lý do, cuối cùng Lạc Chỉ và Thịnh Hoài Nam cũng đến gần với nhau…— Xem Thêm —
"Cứu người?" Hoài Bão nghĩ thầm "Nhìn cái thằng Dương này thể hiện trước gái xinh thật là khó ưa mà!"Hoài Bão nghĩ ra trò phá bĩnh, liền hỏi "Sao ngươi lại đi một mình? Cô vợ cấp Linh Tướng ưa ghen tuông chuyên hành hung tình địch không theo ngươi sao?""Hả? Vợ nào?" Dương trố mắt ngạc nhiên Bão cũng ra vẻ ngạc nhiên không kém "Hoạn Thư ấy! Chẳng lẽ người còn vợ nào khác? Hoạn Thư cho phép ngươi cưới vợ lẻ rồi sao? Ngươi năn nỉ kiểu gì mà hay vậy?"Dương lúc này chợt hiểu ra đã bị Hoài Bão hãm hại, liền cầm Đại Lôi kiếm xông tới chém thẳng xuống đầu Hoài Bão "Tên khốn nạn! Ta chém banh xác ngươi!""Khoan!"Hoài Bão vừa la lên vừa lách mình tránh né, không phải vì đường kiếm của Dương quá nguy hiểm, cũng không phải vì Hoài Bão không đủ sức cản phá, mà vì hắn không muốn tiêu hao phần linh lực mới phục hồi."Ủa mà ngươi bị sao vậy?" Dương thấy Hoài Bão không phản công liền dừng kiếm, lúc này mới có chút quan tâm tình trạng thương tích đầy mình của Hoài Bão."Đừng nói... đừng nói ngươi bị bọn cướp này bắt cóc hấp diêm nha... Ha ha...""Không phải! Ta... ta có chuyện này cần... nhờ ngươi giúp đỡ..." Hoài Bão khó khăn ngạc nhiên "Chuyện gì?"Hoài Bão nhìn quanh, nơi này có quá nhiều người nên hắn nói "Ngươi thu xếp việc ở đây đi, sau đó ta nói riêng với ngươi!""Được!" Dương gật đầu, quay sang bảo Bảy Lé trả nhẫn cho lão Thanh. Sau đó hắn, Hoài Bão cùng đám bảo vệ và gia đình lão Thanh trở lại đoàn xe để đưa nhóm người này qua đường hầm Hải Vân an Lé bị Dương cướp sạch, ngay cả Đại Lôi kiếm cũng bị cướp mất, trong lòng tiếc đứt ruột rách gan nhưng vẫn hề hề cười tiễn biệt, nào dám hó hé với Linh Vương kỳ tài Bão nhìn Bảy Lé rồi hỏi Dương "Sao ngươi không tiêu diệt chúng luôn, cứ thế mà đi à?"Dương đáp "Diệt băng này thì có băng khác lên thay ngay thôi! Quan trọng là Hoàng thành của ngươi có muốn giải quyết dứt điểm hay không!"Hoài Bão ngẫm nghĩ rồi đáp "Ngươi nói đúng, nhưng ngươi cũng quá nhân từ! Ta có câu này muốn nói với ngươi tha mạng một người đôi khi là hại chết người khác!"Dương gật gù và đáp lại "Đúng! Nhưng chỉ là đôi khi chết người, còn nếu ngươi giết hắn thì đã là chắc chắn chết người!"Hoài Bão định đáp lại, nhưng trong đầu hiện lên âm thanh của sư phụ hắn "Không cần tranh cãi, cả ngươi và hắn đều đúng, khác chăng là góc nhìn của mỗi người. Như khi hai ngươi đối diện nhau, bên phải của ngươi chính là bên trái của hắn.""Dạ sư phụ, con đã hiểu."Hoài Bão gật đầu, quay sang thì Dương đã biến đâu mất, chỉ có tiếng phụ nữ cười khúc khích trong xe lão Thanh. Hóa ra tên Dương đang nói chuyện với Hoài Bão, chợt thấy phu nhân Phương Trang ngoắc gọi, liền chui vào xe chém gió, tiếng cười kia tuy Hoài Bão không biết nguyên do, nhưng cảm giác mãnh liệt báo cho hắn biết tên Phi Dương kia đang dìm hàng xe khởi hành, tiến vào hầm đường bộ Hải Vân.***Trên đỉnh núi Bạch Mã ở phía trung tâm vườn quốc gia Bạch Mã có một tòa kiến trúc tên là Hải Vọng đài. Gọi là Hải Vọng bởi vì từ nơi này không những có thể ngắm nhìn toàn bộ cảnh rừng núi Bạch Mã hùng vĩ và trời xanh bao la mà còn thấy cả vịnh biển Lăng Cô mênh mông xanh ai biết rằng, nấp dưới Vọng Hải đài là một khu địa đạo ngầm khổng lồ trong lòng núi, trụ sở bí mật của Âm Đạo phòng họp, nơi thành viên cấp cao của Âm Đạo hội tụ họp bàn đại sự, một mỹ nữ xinh đẹp ngồi chéo chân trên ghế lãnh đạo, trang phục màu đen ôm sát người tôn lên thân hình đẹp tuyệt diệu, tay nàng chống cằm, ánh mắt đen láy lạnh lùng hờ hững nhìn cõi hư ở bốn ghế quanh nàng là bốn người, gồm 3 nam một nữ, trẻ có già có, nhưng đều mặc áo đen, đồng phục của Âm Đạo hội. Đây là bốn vị trưởng phòng đảm nhận vai trò của bốn cơ quan chính trong Âm Đạo hội, còn cô gái xinh đẹp kia nếu không biết thì không thể ngờ chính là hội trưởng đương nhiệm của Âm Đạo hội, một trong những bang hội lớn mạnh khét tiếng nhất cả người cùng nhìn về giữa phòng, nơi có hai thành viên cấp thấp đang khống chế một con linh thú dạng sói gọi là Thiết Lang, con sói này vô cùng hung hăng giãy giụa dù mõm đã bị rọ chặt, đặc biệt trên đỉnh đầu con sói có một thứ giống như rễ cây đâm sâu vào sọ, nhìn thì giống rễ cây nhưng lại đong đưa như vật sống trên đầu con sói, đặc điểm không có ở thiết lang thông sát một lúc, một trong bốn vị trưởng phòng lên tiếng hỏi "Các ngươi bắt được con thú này ở đâu?""Dạ em gặp nó ở gần cửa hầm Hải Vân. Lúc đó em đang từ Hoàng thành trở về, thấy nó giống như đang săn tìm gì đó mà trên đầu có cái rễ cây rất quái dị nên bắt về đây nghiên cứu."Trưởng phòng nghiên cứu của Âm Đạo hội cũng là một phụ nữ, tuổi nàng khoảng 30 nhưng vẫn khá xinh đẹp, tên là Lam Thư. Lam Thư tiến đến cẩn thận xem xét đầu con thiết xong, Lam Thư phân tích "Thứ rễ cây này đã đâm sâu vào não con sói, vết máu còn khá mới nên bị đâm cũng chưa lâu, nhưng lạ ở chỗ bị đâm vào não mà máu chảy ra rất ít, con sói lại còn hoạt động mạnh được dù đã bị đưa đi một quãng khá xa."Lam Thư ngẫm nghĩ rồi gật đầu nói tiếp "Xác định chiếc rễ này là một dạng ký sinh! Nó khống chế não bộ và điều khiển con thiết lang này..."Một trưởng phòng khác ngạc nhiên hỏi "Ký sinh? Thế cái thứ trông như rễ cây kia là loại sinh vật gì mà quái dị vậy?""Nó là rễ cây thật!" Lam Thư nói, sau đó cúi mặt xuống, phất tay lấy một chút không khí quanh chiếc rễ cây thu vào mũi, nhắm mắt cảm nhận mùi hương, Lam Thư nói "Mùi này rất thơm, là mùi gỗ cây chiên đàn!"Một trưởng phòng khác hỏi "Chiên đàn? Từ khi nào mà giống cây này biết ký sinh?""Là Mộc tinh Xương Cuồng." Một giọng nói nhẹ nhàng như hờ hững, chính là từ nữ hội trưởng xinh Thư gật đầu "Ta cũng nghĩ vậy, Xương Cuồng chính là một cây chiên đàn biến dị, nhờ khả năng trường thọ của loài này và lại biết tu luyện linh lực nên hắn luyện thành Thần, sau đó bị Kinh Dương Vương giam cầm tại rừng Bạch Mã này. Theo điển tích, đến đời nhà Đinh, cấm chế có thời khắc suy yếu tạm thời, Xương Cuồng lại âm mưu đào tẩu và bị Đinh Tiên Hoàng giam vào Ảo mộng vĩnh hằng, chính là ở trong rừng Bạch Mã này. Nếu chiếc rễ này đúng là của Xương Cuồng thì có lẽ thuật kia đã bị phá!"Một trưởng phòng nói "Điều đó đương nhiên ta biết, nhưng tên nào đủ hiểu biết để phá giải Ảo mộng vĩnh hằng mà lại còn ngu đần đi phá giải nó cho Xương Cuồng? Và vấn đề lớn hơn là ngoài Ảo mộng vĩnh hằng của Đinh Tiên Hoàng thì cái phong ấn cấm chế của Kinh Dương Vương có bị phá nốt luôn không?"Lam Thư đáp "Ta nghĩ khả năng rất cao là chỉ có Ảo mộng vĩnh hằng bị phá, bởi nếu có thể tự do di chuyển thì Xương Cuồng không ngu dại gì lại đi cắt xén một phần linh hồn mình gửi vào con thiết lang hèn mọn yếu ớt này.""Nhưng chẳng phải Xương Cuồng kia bị giam tại đầu nguồn sông Bù Lu sao? Thế nào mà con sói lại xuất hiện ở gần cửa hầm Hải Vân, nơi cách đó hơn 15 cây số?"Lam Thư nói "Có lẽ con thiết lang này vô tình đi ngang Xương Cuồng rồi bị hắn ký sinh để tìm kiếm thứ gì đó."Sau đó Lam Thư nhìn lên hội trưởng "Hội trưởng, ta nghĩ cần phái người đến điều tra, Xương Cuồng thức tỉnh tuyệt đối không phải là chuyện tốt cho chúng ta, hắn chắc chắn sẽ hủy diệt rừng Bạch Mã để xã bớt cơn giận!"Nữ hội trưởng đáp "Cứ giao cho Lôi Chấn, Phong Du và Ám Ảnh điều tra!"Bốn vị trưởng phòng cùng ngạc nhiên "Lôi Chấn, Phong Du và Ám Ảnh? Hội trưởng, Xương Cuồng rất mạnh, còn bọn nó rất non nớt, và chưa hoàn thiện..."Hội trưởng ngắt lời "Cứ để chúng nó đi! Xưng hùng trong phòng thí nghiệm rồi sinh ra tự mãn, xem trời bằng vung thì ra ngoài sẽ bị người ta đạp chết! Lần này cho chúng biết bên ngoài đáng sợ như thế nào."***Nhờ có hầm đường bộ Hải Vân nên quãng đường vượt qua dãy núi Bạch Mã trở nên ngắn và an toàn hơn rất nhiều, cộng với việc băng cướp Mắt Ngọc bị Dương một mình quét sạch nên đoàn xe nhà lão Thanh rất nhanh đã vượt một thằng ất ơ quá giang, Dương trở thành anh hùng trẻ tuổi khiến gia đình lão Thanh cảm thấy vinh dự khi được mời hắn lên ngồi cùng đường xuyên núi rất ngắn, nhưng tên Dương vẫn tranh thủ trổ tài tán tỉnh cô nàng Mai Linh, thậm chí đôi lúc tán tỉnh luôn người mẹ Phương Trang. Lão Thanh lúc này vẫn chưa hoàn hồn, lại thấy sự lợi hại tài giỏi của Dương nên trong lòng cũng không chút bất mãn. Lão Thanh còn mừng thầm trong lòng vì tưởng rằng thằng này đang nịnh nọt vợ mình để xin làm con rể, nào biết thằng kia đang "cú cưng" vì ngắm cái khe ngực căng tròn lộ ra dưới cổ áo vợ thèm thì thèm, qua khỏi đường hầm, Dương cũng đành xuống xe từ biệt, bởi vì Google liên tục kêu réo trong chào từ biệt gia đình lão Thanh và nhóm bảo vệ trong sự biết ơn chân thành của họ, nhưng trước khi đoàn xe khởi hành, Dương sực nhớ ra một chuyện, liền quay sang hỏi Hoài Bão đang đứng kè kè bên cạnh "Ê Bão! Cho ta mấy chục lọ thuốc trị thương, trị độc, hồi linh lực các kiểu coi!"Hoài Bão trừng mắt "Hóa ra ngươi mới là thủ lĩnh thật của bọn cướp!"Nói vậy nhưng Hoài Bão vẫn lấy ra mấy lọ thuốc đưa cho Dương, vốn trong lúc ngồi cùng xe với tài xế Bắc, Hoài Bão đã được Bắc kể lại từ lúc Bảo Tuấn cho Dương quá giang xe cho đến khi cứu giúp họ khỏi tay băng cướp hung ác, cho nên cũng không tiếc thuốc cho những người này. Từ khi sở hữu lò luyện đan cấp Thánh Bảo của tướng quân Cao Lỗ thì khả năng luyện đan của hắn đã tiến bộ vượt bậc, những thứ linh đan đắt đỏ thì với hắn muốn luyện bao nhiêu cũng có."Hà hà! Cảm ơn ngươi!" Dương cười khoái chí, cầm mấy lọ thuốc đem đến đưa cho Bảo Tuấn."Anh Tuấn! Đây có mấy lọ thuốc, anh chia cho các anh em mỗi người một ít để phòng thân nhé!"Bảo Tuấn không muốn nhận, nhưng Dương dí vào tay hắn rồi chạy mất, Hoài Bão thấy thế cũng chạy theo, trước khi chạy còn để lại lời nhắn "Mỗi lọ thuốc em đều ghi công dụng trên thân lọ, các anh chú ý nhé!"Bảo Tuấn lắc đầu chào thua, sau đó theo phản xạ nhìn xuống nhãn một lọ thuốc "Phục Linh Đan, Linh Đan trung cấp, dùng để tăng tốc độ hồi phục linh lực của linh hồn.""Hả?" Bảo Tuấn trợn mắt khó tin, mấy lọ thuốc trị thương bình thường cũng có giá khá đắt, đây còn là Linh Đan trung cấp? Một lọ này chứa 20 viên, mỗi viên nhỏ hơn đầu ngón tay út nhưng giá cũng vài trăm nghìn a, lại còn khó mua được!Bảo Tuấn tay run run nhìn một lọ khác "Phục Thể Linh Đan, Linh Đan trung cấp, dùng để tăng tốc độ trị thương và hồi phục thể lực."Đọc đến đây, Bảo Tuấn hai tay run lẩy bẫy, còn có Linh Đan trị thương trung cấp!"Sao thể anh Tuấn?" Đám Bảo vệ thấy Tuấn run như cầy sấy, liền tiến đến, một lọ thuốc rớt xuống, được Bắc nhanh tay chụp được, hắn đưa lên nhìn nhãn lọ "Giải Độc Linh Đan, Linh Đan cao cấp..." Đọc xong bốn chữ, đến lượt Bắc cũng run không thua gì cộng 5 lọ thuốc, hai lọ Phục Linh Đan trung cấp, hai lọ Phục Thể Linh Đan trung cấp, một lọ Giải Độc Linh Đan cao cấp, nếu bán ra thị trường cũng có giá vài chục triệu đồng, bằng tiền lương một chuyến bảo vệ xuyên Việt của cả đội. Bảo Tuấn và đám bảo vệ nhìn về hướng hai thanh niên trẻ tuổi vừa đi mất, trong lòng hoan hỷ lẫn hoang mang, chỉ vì tiện đường cho người ta quá giang, vậy mà được người ta đáp lại bằng cách cứu cả bọn khỏi hang ổ bọn cướp khét tiếng nhất miền Trung, lại còn cho năm lọ linh đan, mà mỗi viên đều có khả năng cứu mạng họ nếu biết dùng đúng lúc!"Hai thanh niên này là ai?" Bảo Tuấn tự người khác nói "Người bị thương kia em thấy quen quen, hình như từng thấy hình... Khi nãy nghe cậu Dương gọi là Bảo hay Bão...""Đúng rồi! Chẵng lẽ là Nguyễn Hoài Bão, hoàng tử thiên tài của Hoàng thành, một người trong Thế hệ phi thường?"Đám bảo vệ cùng cảm thấy một cơn lạnh sống lưng, thiên tài Hoài Bão, ngôi sao sáng nhất Hoàng thành kia vừa xuất hiện và cho họ những lọ linh đan này sao? Vậy cậu nhóc mang kính kia là ai mà có thể nói chuyện ngang hàng, lại còn sai khiến Hoài Bão mang thuốc ra cho họ?"A! Nhớ lúc Bảy Lé quỳ lạy Dương không? Ta thấy trên kiếm của hắn là một loại lôi điện màu đen! Hắc ma đế lôi! Nhớ tin đồn chấn động ở Long thành năm ngoái chứ?""Dương... Võ Phi Dương! Hắn là Hắc Vũ Tiên Long - Võ Phi Dương!""Trời ạ! Chúng ta cho thiên tài đệ nhất của thế hệ phi thường quá giang kìa! Lại còn được hoàng tử Hoàng thành tặng thuốc! Tim ta vỡ ra mất rồi!"Lúc đám bảo vệ hò reo, trong xe, Mai Linh buồn bã nhìn về hướng bóng hình áo đen đã đi Trang vỗ về con gái "Đừng buồn, rồi sẽ có lúc gặp lại hắn mà con gái..."Hết chương 87
Truyện tranh Thầm Yêu Quất Sinh Hoài Nam – Chap 30Tác giả Bát Nguyệt Trường An, Lily QuânĐiểm 9/10 169 đánh giáNhóm dịch Ổ Cú MèoĐể lại bình luận để ủng hộ nhé, cám ơn các bạn! Bấm vào / để chuyển chương. Hoặc sử dụng phím ← → để di chuyển qua lại giữa các chương. Bấm vào / để đổi sáng/tối. Nếu không xem được truyện, vui lòng để lại bình luận cho chúng mình biết nhé!Bình luậnBắn tim nào!Trả lời Có 11 bình luận LV4 Nguyenxuan Ốc Mít 6 Tháng Tư, 2022 lúc 134 chiều Trả lời LV5 Én 21 Tháng Hai, 2022 lúc 154 chiều Trả lời LV4 Chamn Ốc Mít 15 Tháng Hai, 2022 lúc 350 chiều Trả lời L10 Hoài Phương Gà 14 Tháng Hai, 2022 lúc 852 chiều Trả lời LV3 Trúc Lê Chích Chòe 13 Tháng Hai, 2022 lúc 1221 chiều Trả lời LV5 CherryLing Én 8 Tháng Hai, 2022 lúc 846 chiềuultr, cặp phụ cx ko tha nx, truyện ngược thương tâm dễ sợ Trả lời LV1 pthuyyy Se Sẻ 8 Tháng Hai, 2022 lúc 424 chiềuThấy tội nu9💦 Trả lời LV2 Ngân Chích Bông 7 Tháng Hai, 2022 lúc 803 chiềuKo hiểu gì hết trơn Trả lời LV5 CherryLing Én 8 Tháng Hai, 2022 lúc 846 chiềuđọc truyện mà khó hiểu vl, lên tìm tiểu thuyết đọc lâu nhg dễ hiểu vs miêu tả chi tiết hơn bạn ạ Trả lời LV5 Di Di Én 7 Tháng Hai, 2022 lúc 753 chiềutruyện đầu tiên làm t thương nu9 tới như vậy, nam9 cút xéo với con nu9 mắt xanh mặt tái nhợt kia dùm đi? tồy tới vậy là cùng, có ác với chị lắm không vậy? đã kh thích thì lúc đầu né ra đi? hẹn này làm nọ? trời ơiiii nam8 ơi anh hốt chị tôy điii dùm huhu thương nu9 nam8 quá 😭😭😭 Trả lời LV1 Hihi Se Sẻ 7 Tháng Hai, 2022 lúc 1231 chiềuCâu chuyện của hai anh chị này để lại ấn tượng sâu sắc vs mình luôn😿 mình có đọc tiểu thuyết thì câu chuyện này khá thực tế và còn để lại ấn tượng sâu sắc đến người đọc luôn🥲mk ít khi qtam đến cặp nào ngoài cặp chính nhg đọc bộ này thì thấy cặp ac này quá xuất sắc luôn Trả lời Mấy nay có gì hót? Chương Truyện. Lên Lịch Vẫn Cứ Nuông [...] – Chap 42 2 12 1 Manh Sư Tại [...] – Chap 458 1 4 2 Tôn Trọng Vận [...] – Chap 21 1 13 3 Thí Hôn Lão [...] – Chap 601 0 2 4 Sổ Tay Nuôi [...] – Chap 79 0 22 5 Quan Hệ Không [...] – Chap 161 0 8 6 Sao Giờ, Đẩy [...] – Chap 70 0 3 7 Mãn Cấp Đại [...] – Chap 15 0 2 8 Tam Nhãn Hao [...] – Chap 114 0 1 9 Ác Ma Thì [...] – Chap 157 0 2 10 Không có truyện lên Luận Gần Đây lovelyking 2 giờ trướcTrong Manh Sư Tại Thượng – Chap 458[Meme 36] cáo nhỏ ham ăn 3 giờ trướcTrong Vẫn Cứ Nuông Chiều – Chap 42mong những chap sau có thêm nhìu cảnh ngọt mong chap sau cj cho... hv Hoàng-Vân 4 giờ trướcTrong Bạo Quân Ái Nhân – Chap 17haha hv Hoàng-Vân 4 giờ trướcTrong Bạo Quân Ái Nhân – Chap 15muahaha Anh ta là của tôi, của tôi nốt 7 giờ trướcTrong Tôn Trọng Vận Mệnh Tra Nam, Từ Bỏ Tình Tiết Giúp Người – Chap 21[Sticker 06] chap mới chap mới chap mới Nguyễn Duyên 18 giờ trướcTrong Vẫn Cứ Nuông Chiều – Chap 42[Sticker 07] Cecilia Christian 23 giờ trướcTrong Bá Đạo Tổng Tài Nhẹ Nhàng Yêu – Chap 10a yên tâm, a là na9 mà Cecilia Christian 23 giờ trướcTrong Bá Đạo Tổng Tài Nhẹ Nhàng Yêu – Chap 6đúng đúng, lột nó đi cj Cecilia Christian 23 giờ trướcTrong Bá Đạo Tổng Tài Nhẹ Nhàng Yêu – Chap 5lên ln cj ! Kea 1 ngày trướcTrong Cố Tiểu Thư Và Khúc Tiểu Thư – Chap 41sót Facebook Ngôn PhongFanpage Gần lượt thích Meme Truyện Tranh
Cao trào qua đi, Hoa Thần ôm lấy Giản Hân đi vào phòng tắm. Lúc Giản Hân lấy lại tinh thần thì Hoa Thần đã đổ nước đầy bồn tắm, ôm cô cùng nhau ngồi vào đó. Giản Hân thấy mình ngồi bên cạnh Hoa Thần, trong lòng có chút hoảng sợ, cũng có chút đè nén sự vui sướng, nhưng sợ hãi vẫn là nhiều nhất, sau một lát cô mới run run nói, “Tổng giám đốc... Anh muốn làm gì?” “Tắm.” Hoa Thần nhìn cô một cái, giống như khinh bỉ cô khi đặt ra một vấn đề ngu xuẩn như thế. “Không, không phải là, đương nhiên nhiên tôi biết là tắm... Nhưng mà, tại sao là cùng nhau...” “Tất nhiên là để tiết tiết kiệm thời gian -” Hoa Thần nhìn cô, híp mắt một cái, “Mười giờ rưỡi công ty còn có buổi họp, cô không phải là quên chứ?” Làm trợ lý Hoa Thần, Giản Hân tự nhiên sẽ rõ thời gian công việc của anh hơn cả anh nữa, phản ứng kịp ngày hôm nay đã trễ, trong lòng Giản Hân chỉ cảm thấy có hàng vạn con kiến đang bò nhúc nhích... Trong nháy mắt ngẩn ngơ, bỗng nhiên Giản Hân cảm thấy có vật gì cứng đang chà đạp hoa huyệt của mình, hai chân theo bản năng khép lại, cô cúi đầu, lại thấy Hoa Thần đang kéo hai chân mình ra, hai ngón tay giơ ra giữa miệng huyệt, tinh dịch đang chạy ra từ hai ngón tay anh. “Tổng giám đốc!” Giản Hân bị giật điện, cả người run lên, khép mạnh hai chân lại. “Mở ra -” Sắc mặt của Hoa Thần Hoa Thần nhất thời khó coi. Giản Hân nhìn Hoa Thần, chân khép càng chặt, còn dùng hai tay ôm lấy chân, hoảng sợ và xấu hổ nhìn Hoa Thần. “Xấu hổ?” Hoa Thần nhìn động tác của cô, từ từ thu tay lại, chợt nhếch môi, “Vậy tự cô lấy ra đi.” Dùng tay rửa sạch chỗ này? Lúc này Giản Hân mới hiểu được vừa rồi là Hoa Thần giúp cô rửa sạch tinh dịch trong cơ thể mình. Nhưng mà - anh muốn cô mở hai chân ra, lấy tay của bản thân mình mà rửa sạch, động tác này có gì khác với thủ dâm đâu! Giản Hân cúi đầu không dám nhìn Hoa Thần, gương mặt ngày càng đỏ. “Hay là cô muốn có đứa bé?” Không-, cô còn chưa nghĩ đến việc mang thai! Giản Hân bị Hoa Thần nói làm cho hoảng sợ, buông lỏng tay xuống, Hoa Thần liền tách hai chân cô ra, đưa ngón tay từ từ thăm nhập vào, từ từ mơn trớn bên trong vách thịt, móc tinh dịch ra khỏi tiểu huyệt. Chính giữa bồn tắm đã xuất hiện một lớp tinh dịch mỏng, ngày càng nhiều. Thân thể Giản Hân co lại, quay đầu đi chỗ khác không dám nhìn cảnh tượng dâm mỹ này. Xử lý xong, Hoa Thần đổi nước trong bồn tắm một lần nữa, thấy thân thể Giản Hân co lại liền nói một câu “Qua đây-” Giản Hân có chút ngỡ ngàng, ngẩng đầu lên chỉ thấy Hoa Thần đang nhìn mình, khóe môi xuất hiện nụ cười, nhìn dáng vẻ thật dịu dàng. Giống như là bị trúng độc, cô không chút nghĩ ngợi thân thể từ từ tiến lại gần. Mới vừa lại gần, bỗng nhiên Hoa Thần xoay lưng lại, dồn tất cả trọng lượng thân thể lên hai chân cô, gối đầu xuống, híp mắt, chỉ chỉ cổ của mình, “Giúp tôi xoa bóp.” Cái gì, cô bị anh ăn cho sạch sẽ, bây giờ còn xoa bóp giúp anh? ! Vậy vừa nãy anh dịu dàng là có mục đích, dùng mỹ nam kế sao? ! Giản Hân vừa khóc không ra nước mắt, vừa hối hận bản thân mình quá háo sắc mà, nhưng vẫn đưa tay xuống cổ Hoa Thần, nhẹ nhàng đấm bóp. “Lực quá nhỏ.” Được rồi, cô nhịn. Giản Hân cắn răng tăng thêm lực cho cánh tay. “Đi xuống một chút.” “Trên lưng cũng muốn.” “Đừng, vẫn còn thắt lưng.” . . . Giản Hân cắn răng chịu đựng yêu cầu của Hoa Thần, dần dần tay bắt đầu nhức mỏi. “Tay nhức rồi sao?” Cuối cùng, Hoa Thần cũng ngồi dậy khỏi đùi cô, xoay người lại, “Thế nhưng, vẫn còn một nơi...” Tay Giản Hân bị Hoa Thần nắm sờ lên một nơi, cô kinh ngạc giật mình, qua một lúc mới phản ứng được, xấu hổ đỏ mặt, giống như cầm một củ khoai lang nóng vội vàng muốn buông ra, thì hai tay bị kéo thật chặt. “Sờ nó cho tốt.” Anh nắm tay cô, sờ lấy côn thịt, bắt cô chà xát hai cái. “Tổng giám đốc. . .”, Trong tay giống như bị lửa đốt, nghĩ chính bàn tay mình chà xát lên chỗ đó, lần này thực sự muốn khóc. . . “Thế nào...” Hoa Thần mở đôi môi mỏng khêu gợi lên tiếng, nửa mở mắt, con ngươi mang theo vẻmập mờ, giọng nói khàn khàn giống như đã động tình, “Nắm chặt nó, di chuyển lên xuống.” Mỹ nam kế, cái này quả là quyến rũ! Khuôn mặt nhuộm màu tình dục của Hoa Thần thực sự quá mê người, trong lòng Giản Hân đầy kích động, hai tay đã hành động trước lí trí. Cô chuyên tâm làm theo chỉ thị, hai tay vầm lấy vật thể to lớn, chà xát lên xuống. “Thế này phải không?” “Đúng... nhanh hơn một chút.” Nghe anh hài lòng rêu lên, và cảm giác được vật trong tay ngày càng lớn hơn, trong lòng Giản Hân càng kích động, miệng khô lưỡi rát. Đôi tay nhỏ bé linh hoạt ở dưới nước không ngừng chuyển động, tiếng nước ào ào.... Thật vất vả lắm mới đợi được lúc Hoa Thần phát tiết ra ngoài, hai tay Giản Hân run rẩy, xem ra buổi trưa mình chắc không cầm nổi chiếc đũa. == quá biến thái mà
ÔM ẤP Tác giả Tiểu Yêu Tử Thể loại Đoản, hắc ám văn, niên hạ, ngược luyến tình thâm, lãng mạn phương Tây. Biên tập ♪ Đậu ♪ Chương 01 – 04. 01. Là một nhân viên cứu hộ tân binh chỉ muốn kiếm sống, Enoch luôn nhàn rỗi thảnh thơi. Cậu ngồi bên hồ bơi, chống cằm suy tư vấn đề triết học Ôm, là cảm giác ra sao? Cậu bắt gặp một con khỉ đầu chó ôm chặt con khỉ nhỏ gầy guộc khác, khỉ nhỏ vùng vẫy phát ra tiếng khẹc khẹc nhưng khó lòng cựa quậy, có thể thấy nó đang rất đau đớn; Cậu từng ngồi xổm giữa bụi cỏ, lần thứ 55 quan sát cách bọ ngựa cái ôm bọ ngựa đực rồi ăn dần dần bọ ngựa đựa như thế nào; Cậu từng nhiều lần cười phá lên khi thấy hai con chó hoang đang “ôm ấp” nhau trắng trợn không biết xấu hổ giữa ban ngày ban mặt ở bên cạnh hồ phun nước. Cậu ngước mắt, trùng hợp nhìn thấy một người phụ nữ mập mạp bế bé trai từ trong hồ nước cạn lên, áp nó vào bộ ngực đầy đặn của mình, dù không gặp phải chuyện giống thế vẫn có thể tưởng tượng được cảm giác nghẹt thở, thật sự chả hiểu nổi vì sao bé trai kia còn cười vui vẻ đến vậy? Ôm, có mùi như thế nào? Enoch bỗng sởn da gà —— Chừng như cậu cảm nhận được cơn ướt lạnh, ngửi được mùi chua thấm vào tận xương tủy quyện với mùi trứng thối, chúng trương phình, nổ tung, lan ra mấy mét xung quanh —— Rửa cỡ nào cũng không sạch, làm thế nào vẫn có thể ngửi được —— Giống hệt bàn tay gầy trơ xương, đôi mắt đỏ ngầu trong ác mộng, nó hỏi Enouch, sao ngươi không ôm ta một cái? Cậu đứng phắt dậy, quên béng quả cam trong lòng mình. Quả cam vàng ươm lăn xuống gạch men sứ, trượt xa vài mét. Cậu đang tính đứng dậy thì một bàn tay xương xẩu nhặt quả cam lên, đôi bàn chân giẫm trên gạch sàn bước từng bước, đến khi đứng trước mặt cậu. Mắt cá chân xinh đẹp, làn da khỏe mạnh, dưới ánh nắng lông tơ gần như trong suốt. “Cho cậu.” Giọng nói cũng rất bùi tai. Vừa cầm lấy quả cam thì nghe thấy giọng của bé gái gọi “Anh ơi!” Enoch ngẩng đầu, ánh mặt trời chói chang phủ lóa bóng người trước mặt. Cậu nheo mắt mới nhìn rõ người đó —— Mái tóc xoăn vàng sẫm, lông mi dày, mắt nâu vàng, dáng người cao gầy rắn chắc. Hắn bế bé gái bằng một tay, để cô bé ôm cổ mình nài nỉ gì đó, nũng na nũng nịu trong ngực hắn. Hắn dỗ cô bé vui vẻ, cô bé ôm chầm hắn. Hắn khẽ nở nụ cười. Được người như thế ôm sẽ có cảm giác ra sao nhỉ? Sẽ ngửi được mùi hương như thế nào? 02. Tim Enoch đập nhanh hơn, người nôn nao, cậu mấp máy đôi môi khô khốc, còn chưa kịp mở miệng thì nhìn thấy đối phương mỉm cười với mình xong quay người bỏ đi. Enoch choáng váng, cậu mặc kệ công việc đuổi theo ngay như một con chó lông rối bết nhìn thấy xương. Hai anh em đi vào phiên chợ, Enoch đi đằng sau. Cô em hét ỏm tỏi vòi mua bong bóng. Enoch vội móc chút tiền từ trong túi ra mua bong bóng, lấy can đảm đứng trước mặt họ “Bong… bong bóng này!” Enoch thấy vẻ mặt hoài nghi của hai anh em thì mau mắn nói “Tặng cho anh… Cảm ơn anh lúc nãy đã nhặt đồ giúp tôi…” “Cái anh ở hồ bơi kìa!” Cô em nói lớn. “Tôi cảm ơn.” Anh trai nhận bong bóng rồi đưa cho em gái, “Nói cảm ơn anh ấy đi.” “Em cảm ơn anh.” Cô bé tươi cười rạng rỡ. “Tôi… Tôi tên Enoch!” Enoch lớn giọng nói tên mình, “Tôi 18 tuổi, đang làm ở hồ bơi… Tôi giỏi bơi lội lắm… Tôi là nhân viên cứu hộ! Hôm nay là lần đầu tiên tôi nhìn thấy hai người… À, hai, hai người tên gì nhỉ?” Nói xong một loạt câu thì Enoch túa mồi hôi khắp người, mặt cũng nóng bừng nhưng cậu vẫn dán mắt vào người cao gầy, đẹp đẽ giống y hệt trong tạp chí ở trước mặt. “Ian.” “Berry!” Bé gái nói. “Ian, Berry, tên đẹp quá! Tôi…” Enoch còn chưa nói hết thì thấy Ian đi lướt qua mình, nhìn phía sau cậu. Một cô gái tóc vàng xinh đẹp bước ra ngoài cửa hàng để rót nước rồi tức thì quay trở vào. Có thể thấy cô là nhân viên cửa hàng nhưng không mặc đồng phục mà mặc quần áo sáng màu, đi giày cao gót giống một con chim công tuyệt trần. Chim công bưng khay đi qua đi lại giữa nhóm người. Ian ngắm cô cách qua tấm kính. Soda ở cửa hàng này rất ngon, thỉnh thoảng có ít tiền dư thì Enoch sẽ vào đây mua loại nước soda rẻ tiền nhất và tán gẫu với nhân viên phục vụ. Nhưng con công đó nhàm chán nhất, mỗi lần thấy cậu thì cô đều trợn trắng mắt nhìn cậu với ánh mắt như đang nhìn thứ rác rưởi, như thể cậu đã thoái hóa thành loài động vật cấp thấp chỉ biết phát ra thán từ. “Muốn vào không?” Enouch hỏi. Berry cười nói “Anh hai thích chị đó đó…” “Sao… Sao vậy được?” Enoch vô thức hỏi. “Bớt nói nhảm, anh còn tính mua cho em cái hamburger mà thôi khỏi.” Ian đen mặt nói. “Anh ơi em sai rồi mà!” Đúng vậy, chàng hoàng tử “sáng chói lóa” như Ian sao có thể thích con chim công thấp kém thế kia chứ? 03. Thế mà Ian lại thích con chim công tầm thường đó —— Tuy hắn không chịu thừa nhận. Hắn gọi phần soda và hamburger đắt tiền, người mất tập trung, mắt như treo trên người chim công. Rõ là Ian yêu mến chim công, người minh mẫn đều nhìn ra được, tiếc thay Enoch còn chìm đắm trong thế giới của mình nên lơ đãng không nhận ra. Cậu ngồi đối diện với Ian nói liến thoắng “Tôi biết một công viên, trong đó có một con gấu ngớ ngẩn và con khỉ linh hoạt, cho dù mình có đứng đó nhìn con khỉ hay không thì nó vẫn luôn chổng cái mông đỏ hồng của nó cho mình nhìn, buồn cười lắm! Tôi dắt hai người đi xem, mấy con khỉ đó biết tôi hết rồi, có lần chúng còn cướp bánh trong tay tôi, tôi dùng cục đá dạy dỗ bọn chúng, giờ chúng sợ tôi một phép!” Ian uống hớp nước soda, trái cổ trượt lên xuống. Xương quai hàm của hắn thật sự đẹp kinh hồn. Enoch nhìn ngắm, lời nói ra chậm một nhịp. Berry ngồi bên thì lại chăm chú lắng nghe, cô bé giục giã “Ôi chao, em muốn đi xem!” Có người cổ vũ nên Enoch càng đắc chí “Tôi còn biết một nhà hát nhỏ, ngay cả siêu sao Pan Pan cũng có ở đó! Hai người có biết Pan Pan không? Con gorilla ấy! Chủ nhật tuần nào nó cũng sẽ đến đó bắt tay với mọi người, nó thích nhất là trẻ con! Nó cũng thích tôi!” Enoch không nén được cong khóe môi. Berry nhìn chằm chằm anh trai của cô “Chậc, anh nhìn lâu đến vậy mà không chịu đi bắt chuyện nữa.” Ian đỏ mặt “Con nít con nôi biết cái gì!” Berry “Anh làm gì để thu hút sự chú ý của chị ấy đi!” “Dọa cô ta chẳng hạn!” Enoch tiếp tục nói như tàu hỏa chạy, “Mẹ nuôi của tôi rõ ràng ghét tôi muốn chết mà ngày nào cũng nói gì mà Chúa trời mang tôi đến với bà ta, phải cố gắng dạy dỗ tôi… Tôi thật sự ngán không chịu nổi, vậy là tôi dọa bà ta! Sáng hôm đó tôi đi vào phòng bà ta hù bà ta muốn thăng thiên!” “Cậu làm gì?” Ian hỏi. Không ngờ lại là Ian lên tiếng hỏi, Enoch hào hứng, cậu chớp chớp mắt giống một con khỉ xảo trá phá phách “Tôi đứng trước mặt bà ta mà không mặc quần! Mẹ nuôi tội nghiệp của tôi sợ đến nỗi lên cơn đau tim! Kể từ đó bà ta không còn quản giáo tôi nữa hahaha!” Ian chợt đặt tiền lên bàn rồi bế Berry đứng dậy muốn rời đi. Enoch hết hồn, cậu đứng dậy theo “Sao bỗng dưng muốn về vậy?” Berry “Suỵt” một tiếng “Người thương của anh hai em tan ca rồi kìa…” 04. Chim công tóc vàng duyên dáng thướt tha đi phía trước còn Ian, Berry, Enoch đi đằng sau. Ian im lặng, Berry cười xấu xa, Enoch thì vẫn ồn ào không khác gì con khỉ. Nhưng dù có là một con khỉ ngu ngốc thì ắt hẳn cũng sẽ để ý đến ánh mắt và sự lơ đãng của hắn. Chim công đi nhanh lắm, mấy chiếc xe ngựa đi qua, chim công biến mất ở ngã tư phía trước, Ian không có vẻ gì là lo lắng, Enoch chỉ vào con hẻm nhỏ bên phải “Tôi thấy cô ta đi về phía đó!” Ian thật sự rảo bước về phía con hẻm, Enoch lải nhải bên cạnh “Ôi đừng vội, sau này còn nhiều cơ hội mà, tôi thấy cô tay thích nhà hát, lần sau anh có thể mời cô ta đi xem kịch, không chừng còn có thể bắt gặp siêu sao Pan Pan…” “Cô ấy thích xem kịch?” “Ừ, bạn cô ta kể cho tôi, gì mà Faus… Faustus… Gì mà Tiến sĩ… Franken… Gì mà… Hóa… Hóa thân… Cô ta thích xem mấy thứ lảm nhảm, khó hiểu như thế…” Enoch mù chữ nói ra mấy cái tên quanh co loằn ngoằn ấy rất khó khăn. “Bi Kịch Của Bác Sĩ Faustus? Frankenstein? Hóa Thân?” Ian đoán ra tên ngay. Enoch gõ đầu, cậu bái phục “Như vậy mà anh vẫn có thể đoán ra cơ à!” “Không hổ danh là Isabella.” Ian không kìm được mỉm cười, làn da trắng nõn trong màn đêm hơi tỏa ra sắc trắng nhạt, đẹp đến độ chói mắt. Không hiểu sao nghe tận tai Ian gọi tên con chim công đó làm Enoch không thoải mái tí nào. Nhưng chỉ cần nhắc đến chim công thì Ian đang thất thần sẽ có phản ứng rất lớn, cậu không cầm lòng được nói tiếp “Tôi còn biết nhiều chuyện về cô ta lắm, cô ta thích sách, thích hoa, thích các món ăn, thích dạo cửa hàng, trường đại học trước kia, địa chỉ… quê quán của cô ta… nhiều ghê lắm…” “Sao cậu biết nhiều thế?” Ian chau mày, hỏi cảnh giác. “Toàn là bạn cô ta kể tôi nghe, bọn họ thích tám chuyện mà. Anh yên tâm đi, tôi chẳng có tí hứng thú nào với cô ta!” Berry đứng bên bình luận “Này này, chúng ta lạc đường rồi.” Enoch ngẩng đầu nói “Không sao đâu, tôi biết tuốt, sau này anh cứ hỏi tôi là được.” “Điều kiện của cậu là gì?” Ian hỏi. Ý hắn là vì sao Enoch lại nói những chuyện đó với anh. Enoch ngẩn người, cười gian xảo “Chỉ cần anh làm bạn tôi, tôi sẽ nói anh biết!” Rõ ràng chỉ là lời nói khoác không biết ngượng nhưng khi lấy được sự đồng ý sảng khoái của đối phương, Enoch lại hơi ngượng ngùng, cậu xấu hổ cúi đầu vuốt mũi mình, cực nhỏ giọng hỏi “Vậy anh có thể ôm tôi một cái không?” Nhỏ giọng như thế thì sao đối phương có thể nghe thấy? Trước khi người ấy hỏi thì Enoch đỏ mặt đến mang tai, cậu nói “Mai gặp lại” xong trong tích tắc nhảy phốc đi đâu đó như quả khinh khí cầu nổ tung. ——To be continued Hết 01 – 04. Lời tác giả Lâu rồi không gặp ha. Tôi không ngờ sau khi viết xong Tự Sa Vào Lưới thì đây sẽ là bộ tiếp theo. À mà đây là đoản văn kết thúc trong 30000 chữ, thật ra đầu năm ngoái đã muốn viết, khi ấy tôi đọc khá nhiều truyện ngắn của Flannery O’Connor, vì chất chứa rất nhiều thứ trong lòng nên bộ truyện này xem là sự giải tỏa cảm xúc nho nhỏ hen. Có lẽ cách xây dựng tình tiết của bộ này không phù hợp lắm với khuôn mẫu sáng tác cốt truyện thời gian qua của tôi ==, mong là mọi người đọc vui vẻ. ⇒ Mục lục ⇐ 05 – 07 ⇒
nam phong đầu hoài ôm ấp chap 1